Nguồn : Lạc Lạc
Lính thuỷ, sưu tầm.
---- oooOOOooo ----
Chuyện
không nói có, chuyện bé
xé ra to, chuyện to
vẽ thành vũ trụ là
những gì mà các “anh hùng bàn phím” đã và đang làm mỗi giây mỗi
phút.
Trong khi thế giới thực đã
đủ cuồng loạn, thì thế giới ảo thậm chí
còn "tung chảo" hơn. Mà cũng đúng thôi, ngoài đời chỉ với một bộ mặt người ta
đã gây ra đủ thứ rắc rối, thì lên mạng với đến mười
ngón tay, thử hỏi bình yên đâu ra? Và ai là người đã
và đang góp nhặt đủ thứ ồn ào
trên internet ấy? Xin thưa, đó là các anh hùng!
Chúng ta phong tặng họ (hay
thi thoảng là phong tặng cho chính mình) danh hiệu
“anh hùng bàn phím” – một cái tên đầy
kiêu hãnh và bi hùng. Trên mọi chiến tuyến,
trên mọi mặt trận, vào đủ các
khung giờ và không màng địa điểm, dù
có ngồi trong WC thì họ vẫn cứ miệt mãi
gõ rồi enter, enter rồi lại gõ.
Dù không biết rõ
câu chuyện đó kể về ai,
cụ thể sự tình, bên nào sai bên nào đúng, sức nặng và
tầm ảnh hưởng nông sâu ra sao… thì họ vẫn nói như chưa bao
giờ được nói. Cứ như thể,
ngoài mình ra, họ nghĩ không ai đủ am hiểu tường tận và
sâu sắc. Cứ như thể, trước lời họ, thì ý kiến bình luận của mọi người chỉ là
tép là tôm. Mọi người luôn sai, chỉ riêng mình ta là đúng.
Đả
kích, lên án hội đồng?
Có họ! Thương đổng, bênh đổng, đồng cảm đổng?
Có họ! Thậm chí là bôi nhọ chính mình, vô tình cũng có thể gặp họ.
Chuyện
không nói có, chuyện bé xé ra to, chuyện to vẽ
thành vũ trụ là những gì mà các “anh hùng bàn phím” đã
và đang làm mỗi giây mỗi phút. Với phương
châm “nói thừa còn hơn bỏ
sót”, cộng đồng “anh hùng” đã chính thức đổ bộ từ rất lâu
và tự gây bão cho chính mình trên khắp tất cả các
địa bàn. Miễn là được
nói! Không cần được nghe.
Chưa bao
giờ cái bàn phím trở nên quý giá và thiết thực đến thế! Chưa bao giờ người ta
chịu hèn nhát núp bóng sau một cái
màn hình vô tri đến thế! Chưa bao giờ người ta
quan tâm đến cuộc đời một cách sâu sắc như thế! Chưa bao
giờ những người xung quanh được soi kĩ thế. Ôi
chưa bao giờ.
Phải
chăng chúng ta đang sống đẹp hơn và
sống tốt với nhau hơn? Phải
chăng thế giới ảo đang thực sự thúc
đẩy cuộc sống đi lên và các “anh hùng” thực sự là
các “anh hùng”. Ồ, phải chăng…
Trong lúc tỉ lệ thất
nghiệp đang ngày một gia tăng thì đây có lẽ là
công việc không lương khiến người ta
tự nguyện làm một cách đầy
thích thú. Một công việc quá phù hợp với những kẻ rảnh rỗi thừa thời
gian, không biết chăm sóc bản thân mình nhưng lại hơi quan tâm tới người
khác. Nhạy cảm thái quá với các vấn đề nóng
nhưng lại thiếu một chút noron và chưa biết
cách để vận hành có hiệu quả toàn
bộ chất xám. Họ chính là những
“anh hùng”: hả hê rung đùi với những luận bàn
xuyên lục địa, ăn cơm cà hối hả đi
bàn chuyện quốc
gia. Ai cũng lý lẽ, ai cũng uyên thâm.
Tồn tại ở cái
thời đại người ta có thể tự tử chỉ vì một cái
comment ác ý bâng quơ, nhưng hình như không ai ý thức được cái
mình đang nói. Chỉ mải mê bên bàn phím với những lời lẽ tha
thiết dạy đời và dạy người, những cái thùng kêu to không biết rằng
mình đang rỗng…
HAPPY NEW YEAR 2014