khi ghé lại trên vàm kinh Ngã Bảy
cảm thương hoài đôi chiếu đẹp CàMau
sông nước ngọt như một bài vọng cổ
hẹn nhau về ghe trước đợi ghe sau
ai trôi nổi mà muồi câu nói lối
tôi chào em cái gõ nhịp song lang
xuồng em chở về đâu mùa trái ngọt
chiều mênh mông hương khói quyện mơ màng
tôi đâu dám mời em chung chén rượu
cạn dùm nhau câu muối mặn gừng cay
đêm thăm thẳm lục bình trôi man mác
gác tay chèo chờ xuân tới đêm nay
em áo đỏ như môi trầu thiếu phụ
lắng niềm riêng theo lớp lớp phù sa
đời nước ngược.cắm sào vui chốc lát
sóng êm đềm đâu biết sẽ phong ba
sáng mùng một chắc em về xuôi nước
chút môi cười xao xuyến mái chèo tôi
“nước không chân sao kêu là con nước đứng”
mới quen mà,sao nói chuyện chia phôi…