Lâm Hảo Khôi
Dẫu mai hoa nở thiên đường mới
Ta vẫn trần ai một nỗi lòng
Ta vẫn mưa buồn một nhánh sông
Hỏi em đôi mắt chiều tan vở
Đôi mắt chiều có chút mưa sa
Chia ta một nửa đời cô quạnh
Một nửa đời chung cũng mặn mà
Hỏi em mộng phải là nhung nhớ
Hay chỉ vô tình dể lãng quên
Mà em lãng mạn như là lá
Rơi xuống sông buồn ta nửa đêm
Hỏi em phong kín đời đen bạc
Là những đêm dài dư chiếu chăn
Nỗi đau đã ngấm tan thành rựơu
Ta muốn say cùng chén mỹ nhân
Hỏi em dâu bể làm sao biết
Ai tối ba mươi chẳng nhớ nhà
Trời thấy ta buồn nên mới bắt
Mùa xuân vườn phải nở thêm hoa