Khe khẽ mà nghe họ nỉ non,
Than thầm than thở việc lớn con.
Phen nầy quyết bán toàn khăn giấy,
Xoa sạch dưới trên chẳng vết mòn.
Khe khẽ nhìn xem họ khóc vang,
Chào đời lúc chết cũng rình rang.
Phen nầy lọ chứa châu sa hiếm,
Cần quảng cáo chi vẫn đắt hàng.
Khe khẽ mà xem họ choảng nhau,
Bất chấp thấp cao cả trước sau.
Phen nầy quyết bán riêng loại sách,
“Việt Võ mồm khoa” chốc sụ giàu.
Khe khẽ mà nghe họ rù rì,
Bất cần sai đúng chẳng nề chi.
Phen nầy buôn tráo chìa khóa mật,
Khối kẻ mặt hoa xám xịt chì.
Khe khẽ xem qua kẻ cười khan,
Hì hà hỉ hả mặc ai than.
Phen nầy độc quyền thời trang mới,
Loại khẩu trang Hề đẹp hết can.
Khe khẽ mà xem việc đổi dời,
Tình người đen đỏ giống trò chơi.
Phen nầy quyết học nghề phù thủy,
Lắm kẻ tin theo ngỡ phép Trời.
Khe khẽ mà nghe họ cầu xin,
Tai qua nạn khỏi hết lòng tin.
Bệnh tật tiêu trừ tâm quyết chí,
Lời hứa bay đi lọ giữ gìn.
Biết thế thôi thì chán nản chi,
Cuộc đời là thế bởi ..tại vì.
Bao giờ ai biết cho cùng tận,
Chấm phá đời qua một tiếng... khì.
|