Làm thơ trên đồi mưa
Đàn ngựa hí vang trời Mai vàng vừa nở hết Tết đợi người về chơi. * Thơ rơi bàn tay nhỏ Em đầu ngõ mùa xuân Lòng ta hề! lộng gió Nên thơ đề thậm thâm. * Thơ xanh tràn trên lá Hàng đàn bướm bay qua Đất trời kia vô ngã Nên tâm lượng hải hà. * Thơ reo từng hạt lúa Mùi bùn đất quê hương Chiều giăng chiều mây lụa Mềm mượt cả cội nguồn. * Em bốn mùa hương sắc Trên đồi núi hoa vàng Nghe thơm từng chân tóc Nên thơ rót ngút ngàn. |