Đời mô phạm thuở nào trong dĩ vãng,
Nay đời hưu gẫm lại tháng ngày qua, Ngỡ đâu đây những kỷ niệm gần xa, Trường Tân An buổi đầu ra nhậm chức, Chiếc cyc-lo bị ngừng vì áp lực, Lúc chỡ thầy đến sở lúc sớm mai, Đám du côn tuổi trẻ mượn xe nầy, Chạy vòng quanh như kẻ say bí ngỏ, Thầy chợt hiểu đám học trò khi đó, Biết mới về nên dằn mặt chơi thôi, Thầy không vui bởi nghĩ đám cao bồi, Sẽ phá rối sân trường tân Hiệu trưởng, Buổi họp khẩn tìm hai mươi đối tượng, Mười nam sinh cao lớn để làm gương, Thêm mười đứa học hành giỏi của trường, Để giáo huấn đám tai ương phá phách, Không lâu lắm đám côn đồ biến mất, Nhường lại trường khung cảnh thật bình yên, Các thầy cô không còn những than phiền, Một kỷ niệm buồn vui thời Hiệu trưởng. |
Wednesday, February 5, 2014
Vui buồn thời Hiệu trưởng
Labels:
thơ