Friday, April 11, 2014
Ngày xưa đã mất
Sau ngày "tiếp thu" anh đi vào trại
"học tập cải tạo" - "đổi mới" cuộc đời
vợ con thăm nuôi nói chẳng nên lời
tương lai mờ mịt một màu tăm tối
Ngày qua ngày thân mỏi mòn trông đợi
con lớn dần theo cây cỏ đồng quê
đôi tay yếu đã quen việc nặng nề
đôi má thắm đã phai dần hương sắc
Chiến tranh hết sao gia đình chia cắt ?
lòng tủi buồn không biết tỏ cùng ai
người vợ trẻ đơn côi tháng năm dài
chờ chẳng thấy ngày chồng về trở lại
Rồi có một ngày tin anh vượt trại
đi tìm tự do bỏ cảnh tù đày
vượt sóng trùng dương xây đắp tương lai
phương trời mới thỏa mong niềm ước vọng
Ba mươi năm trôi qua như giấc mộng
thời niên thiếu xin bỏ lại quê hương
thành phố đổi tên và những con đường
cũng thay đổi như lòng người đã khác
Xin tri ân về những người đã thác
chịu hy sinh cho dân chủ hòa bình
bao người hạnh phúc trong cuộc hành trình
đầy chông gai và có nhiều ngấn lệ
Đỗ Thị Minh Giang
Labels:
thơ