Em gởi tôi chút nắng Sài Gòn
Rắc trên tà áo quyện lưng thon
Em gởi quê mình qua xứ lạ
Chiếc áo, và em: vết cội nguồn !
Em bước trên đường xanh bóng cây
Sỏi cũng reo vui dưới gót hài
Em gởi cho tôi trời kỷ niệm:
Môi hồng, hoa tím, áo thơ…..bay !
Vạt nắng em vừa gởi cho tôi
Tôi giử trong tôi suốt một đời
Nắng hong tôi ấm thu đông lạnh
Vì nắng, cùng em, chỉ một thôi !
Em có gởi theo một tiếng cười !
Nên nghe trong nắng dậy niềm vui
Và vòng tóc rối bay trong nắng
Em trói hồn tôi suốt một đời !
Phan Trường Ân