Ngày Xưa
Em từ xứ Sóc ngày xưa
Ru hồn uyển mị hạt mưa phai màu
Đêm mơ dỗ giấc ngọt ngào
Tóc mây ngôi chẻ vướng vào hồn tôi
Em về sông nước ngừng trôi
Thủy triều dâng sóng xa xôi nẻo đời
Em từ xứ Khánh vẽ vời
Lòng anh tiếc nhớ mộng rời trăm năm .
•
Ngày Nay
Bây giờ phai mái tóc mây
Tìm đâu tuổi mộng thơ ngây thuở nào
Tương phùng xa lạ tiếng chào
Còn chăng hương phấn nhạt màu trong tâm
Chiều nghiêng nắng lịm trầm ngâm
Mảnh đời cách biệt xa xăm dịu buồn
Dòng sông phiêu lãng xa nguồn
Bóng câu qua cửa gió luồn khe song .
1-10
Đỗ Thị Minh Giang