Bước vào Trung Học , ở tuổi mười một ,
Lòng xôn xao , khi mặc chiếc áo dài ,
Sách vở không quên , bạn bè đùa vui ,
Nhớ mãi trong tôi , một thời cắp sách .
Anh Văn là môn thầy Sanh phụ trách ,
Dáng người nhỏ , gầy , tiếng nói giọng ngoài ,
Chị Hà Ái Loan , học lớp cao hơn ,
Giai nhân thường thấp thoáng trước lớp học ...
Chị thường mặc áo tơ , tóc.. nơ tím ,
Nhất quỉ , nhì ma , thứ ba học trò ,
Nghe đồn hình như , đã lọt mắt " Sanh " ,
Cả đám nhỏ to , cười nói đắt chí ...
Thời gian hơn bốn mươi năm thắm thoát ,
Không biết cuộc tình ấy đã về đâu ?
Nhân đêm hội ngộ .. khi chợt hiểu ra ,
Thầy và cô đã nằm sâu đáy huyệt ,
Một thuở yêu đương sẽ là mãi mãi ,
Vẫn bên nhau , dù sóng gió muôn trùng ,
Biển ! Sao nở vùi dập đôi uyên ương ,
Để nơi đảo hoang , là hai nấm mộ !
Gởi một nén hương , đến nơi quạnh quẽ ,
Tưởng niệm Thầy Sanh , cùng chị Ái Loan.
Yêu nhau , cưới nhau và chết bên nhau ,
Theo tôi đó là điều , hạnh phúc nhất .
Khỏi phải người khóc chồng , kẻ khóc vợ ,
Có gì đau xót hơn cảnh biệt ly ,
Não nùng và dày xéo tận tâm cang ,
Dần như tan , như biến , rồi lịm tắt....
|
Monday, November 4, 2013
VẪN MÃI BÊN NHAU
Labels:
tho